"Tôi hiểu rồi." Bây giờ Triệu Quân mới hiểu Lam Thiên Vũ muốn nói gì, "Cô Lam, cô yên tâm, cậu chủ trải qua bao nhiêu khó khăn đã trở nên rất chín chắn, cậu ấy sẽ không cố chấp như trước đây nữa. Nếu cậu chủ lại làm ra chuyện kích động gì, vì cô và cũng vì cậu chủ nhỏ tôi chắc chắn sẽ ngăn cản."
"Cũng coi như anh còn biết nói mấy câu có tình người." Kiều Tinh liếc Triệu Quân một cái.
"Kiều Tinh cậu đừng như vậy." Lam Thiên Vũ kéo áo Kiều Tinh.
"Ha ha..." Triệu Quân ngại ngùng gãi đầu.
"Triệu Quân, có anh giúp đỡ tôi rất yên tâm." Lam Thiên Vũ cảm kích nói, "Nếu như ngày mai Dạ Diễm không tin đứa bé là con của anh ấy, tôi có thể để hai người họ đi xét nghiệm ADN. Tóm lại tôi hy vọng trước khi chứng minh quan hệ của Dạ Diễm và đứa bé anh ấy sẽ không nổi điên giống như trước đây. Mục đích của tôi là chứng minh Dạ Diễm chính là cha ruột của đứa bé, còn về tình cảm của chúng tôi thì không cần bàn đến nữa, được không?"