"Kiều Tinh..." Lam Thiên Vũ vội vàng quát nhẹ, tiếc là Kiều Tinh đã lỡ miệng.
"Anh trai????" Triệu Quân khó tin mở to hai mắt, "Lôi Liệt là anh trai cô?" Chuyện này rốt cuộc là sao vậy?"
Kiều Tinh biết mình vừa lỡ lời, bây giờ không dám nhiều lời nữa.
"Cô Lam, cô yên tâm, cho dù tôi biết được chuyện gì cũng sẽ không để lộ nửa lời." Triệu Quân vội vàng hỏi: "Nếu như quan hệ của cô và Lôi Liệt là bí mật, cô không muốn nói, tôi sẽ không ép cô, nhưng tôi chỉ muốn biết, đứa bé kia là con của ai? Nếu không phải của Lôi Liệt, chẳng lẽ là..."
Anh ta ngừng một chút: "Tiêu Hàn?"
"Tất nhiên là không phải." Kiều Tinh hơi tức giận: "Anh nói bậy bạ gì vậy? Sao có thể của Tiêu Hàn??"
"Của cậu chủ???" Triệu Quân xúc động không thôi: "Thật sự của là của cậu chủ sao???"
Lam Thiên Vũ cúi đầu không nói gì.
"Lúc trước hai người nhìn thấy đứa bé, lẽ nào không thấy được đôi mắt của đứa nhỏ sao?" Kiều Tinh không vui nhìn anh ta chằm chằm.