Chiếc Lamborghini màu đen cuối cùng cũng tới gần, lại dừng cách xe Lam Thiên Vũ hơn ba mươi mét.
Trong xe nồng nặc mùi rượu, lái xe thế nhưng không phải Dạ Diễm, mà là Cung Vũ Dao, gần hai năm không thấy, Cung Vũ Dao thành thục hơn trước một chút, nhìn thoáng qua không nhu nhược bất lực như trước.
Lam Thiên Vũ nhìn thấy cô ta, trái tim lập tức co lại, cô ta trở về cùng Dạ Diễm, chẳng lẽ bọn họ thật sự ở cùng nhau?
Dạ Diễm tựa lên ghế, ánh mắt trống rỗng vô hồn, không có tiêu cự, đôi môi mỏng mím chặt, anh vừa uống hết một bình rượu mạnh Gia Đặc, đã nôn ra lần thứ hai, bây giờ đầu vẫn còn mơ màng.
Một năm trước, sau khi Dạ Diễm thấy Lam Thiên Vũ ở bên Lôi Liệt, trở về liền ít nói hẳn, không tùy ý nói cười, ban ngày liều mạng làm việc, buổi tối lại uống rượu, đến khi phát bệnh dạ dày lại phải uống thuốc thường xuyên.