"Cái gì mà giúp con? Đây là con cậu ta, cậu ta phải có trách nhiệm chứ???" Lãnh Nhược Băng vô cùng buồn bực, "Nếu cậu ta không giúp thì cậu ta không phải đàn ông."
"Lỡ anh ta không tin thì sao?" Lam Thiên Vũ lòng dạ rối bời nói, "Tính tình anh ta cực đoan như vậy, trước kia toàn không hỏi rõ trắng đen đã nổi giận, còn làm ra bao nhiêu hành động xúc động như vậy, lỡ như anh ta vẫn giống như trước thì làm sao bây giờ? Trước kia anh ta chỉ có thể làm tổn thương con, nhưng nếu như bây giờ anh ta không cẩn thận làm tổn thương Thiên Dực thì sao?"
Nghe mấy câu này, Lãnh Nhược Băng im lặng.
Đúng vậy, Dạ Diễm luôn cố chấp với tình cảm, lúc trước vì hiểu lầm Lam Thiên Vũ cấu kết với Tiêu hàn, liền tàn nhẫn tra tấn Lam Thiên Vũ, đến nỗi đứa nhỏ đầu tiên của bọn họ bị hại phải sinh non.
Tuy rằng về sau anh cũng hối hận, nhưng sai lầm lớn này đã gây ra rồi, đôi lúc bi kịch chỉ phát sinh từ một ý nghĩ, về sau dù có hối hận đến mấy cũng không thể bù lại.