Bé con lớn rất nhanh, dường như chỉ vài ngày không gặp đã thấy thay đổi rồi.
Thiên Dực bé bỏng lớn lên, gia đình chưa được tính là hoàn chỉnh này cũng dần dần có cảm giác ấm áp.
Mỗi tháng Lãnh Nhược Băng có ít nhất mười ngày ở nhà cùng Lam Thiên Vũ.
Lôi Liệt tháng nào cũng tới một chuyến, tuy chỉ có hai ngày ngắn ngủi, nhưng có thể đoàn tụ với người thân cũng khiến họ rất vui vẻ.
Thời gian trôi qua từng ngày, Thiên Dực ngày một lớn lên, chớp mắt đã qua một năm. Thiên Dực thông minh hơn những đứa trẻ cùng lứa, mười tháng đã biết đi, bây giờ vừa tròn một tuổi đã biết nói một vài từ đơn giản, như "mẹ, bà, gì, cậu...".
Một hôm, bé đột nhiên gọi một tiếng "ba". Nghe thấy tiếng gọi ấy, Lam Thiên Vũ không kiềm được lệ rơi lã chã.