"Anh ấy đến hôm qua." Nhược Băng trả lời nhẹ nhàng. "Thiên Vũ, về sau con không thể gọi anh ấy là Lôi Liệt, con phải gọi là anh trai."
"Anh ư?" Cả Thiên Vũ và Kiều Tinh đều sững sờ.
Nhược Băng đóng cửa và kể với Thiên Vũ về toàn bộ sự thật trong bao nhiêu năm vừa qua. Bà cũng kể cho Lôi Liệt để anh hiểu rằng bà không bỏ rơi anh. Bà không bao giờ ...
Sau khi nói chuyện khoảng hơn một giờ, Nhược Băng rơi nước mắt, Thiên Vũ và Kiều Tinh nghe như vậy, nước mắt cũng dàn giụa như mưa. Thậm chí Lôi Liệt cũng khó. Họ không biết rằng khi còn trẻ bà cũng có quá nhiều khó khăn giống như Thiên Vũ hiện tại.
"Mẹ, trước đó mẹ kể cho con nghe về Thẩm Ngưng, con nghe đã đủ đau lòng. Con không nghĩ mẹ lại gặp nhiều khó khăn như vậy." Thiên Vũ đã khóc và nói: "Mẹ quá tuyệt vời."