"Vậy là quá tốt rồi!" Nhược Băng gật đầu lần nữa, "Mẹ cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm khi con đã thấu hiểu cho mẹ."
Bà lau nước mắt và hít một hơi, rút thẻ ngân hàng và đưa cho Thiên Vũ. "Thiên Vũ, số tiền này đã được chuẩn bị cho con. Con hãy sử dụng nó. Nếu con muốn mua bất cứ thứ gì, con có thể mua. Hiện tại có rất nhiều việc mẹ cần phải giải quyết. Có thể tháng tới mẹ không thể gặp con được. Con nhớ phải tự chăm sóc bản thân. Nếu có bất kì bất trắc gì cứ gọi cho mẹ bất cứ lúc nào. Con có biết không?"
"Vâng, con biết rồi." Thiên Vũ không từ chối và nhận lấy thẻ ngân hàng.
"Mẹ đi trước đây." Bà quay lại và nói với Kiều Tinh, "Kiều Tinh à, bây giờ con hãy khoan làm gì cả, hãy chăm sóc vết thương của con, đợi cho đến khi sức khỏe của con tốt lên, mẹ đã thuê thêm một vài người hầu, họ sẽ đến vào ngày mai."