Một đêm trước khi phẫu thuật ...
Lãnh Nhược Băng rời Hồng Kông để đi cùng Thiên Vũ.
Tâm trạng của mọi người rất nặng nề, ai nấy đều thấp thỏm lo âu, đặc biệt là Dạ lão, người luôn bình tĩnh nhất nay đã ngã bệnh.
Thiên Vũ trông khá là bình tĩnh, cô lau cơ thể cho Dạ Diễm, cạo râu, chải tóc, thay bộ đồ khác cho anh, thậm chí cô còn chơi nhạc lãng mạn và du dương cho anh nghe nữa.
Lúc đầu, Nhược Băng và Kiều Tinh muốn an ủi cô, nhưng khi thấy cô bình tĩnh như vậy, cả hai đều không nói gì.
Vào lúc tám giờ tối, Triệu Quân đã đưa Dạ lão đến thăm Dạ Diễm.
Dạ lão trông có vẻ tiều tụy đi rất nhiều, mắt ông đỏ ngầu, ông nhìn Dạ Diễm trên giường, mà không thể làm gì được, ông nghẹn ngào: "Không biết Dạ gia chúng tôi đã tạo ra nghiệp chướng gì, người già thì đã đều già yếu bệnh tật, chỉ còn lại mỗi Dạ Diễm là cháu độc đinh, nó mà có mệnh hệ gì... "