"Tôi đã giấu chuyện này trong nhiều năm như vậy, thực sự tôi luôn rất áy náy. Tôi đã nghĩ đến việc nói với bà sự thật này, nhưng tôi nghĩ rằng bà đã kết hôn và có con, hơn nữa bà lại có hai người chồng, nói ra chỉ thêm phiền phức, vì vậy tôi đã giấu đến tận bây giờ."
Lôi Chấn Đình trông buồn bã, ông nói thêm. "Hơn nữa, Lôi Liệt rất thân với Thiên Vũ, tôi sợ hai đứa có tình cảm với nhau. Vì vậy, tôi đã kiên quyết mang Lôi Liệt về nhà, không cho nó chen vào cuộc sống của con bé chứ không phải tôi thấy chết mà không cứu, bà hãy tin tôi đi! "
"Tôi biết mà." Lãnh Nhược Băng lau nước mắt, "Ông là một người đàn ông mạnh mẽ, ông có trái tim nhân hậu, và rất có trách nhiệm, ông cũng chỉ muốn tốt cho hai đứa mà thôi, tôi hiểu."