"Ai. . . . . ." Một lần nữa, Tư Tuệ thở một hơi rõ dài. "Lam tiểu thư, mọi thứ đã đến nước này, tôi thực sự không biết nên nói gì. Vì cô đã phát hiện ra chuyện giữa cậu chủ và Thẩm Hân, nên bây giờ cũng không còn gì để níu kéo, nhưng ... "
"Cô sai rồi!" Thiên Vũ ngắt lời Tư Tuệ. "
Tôi không thất vọng vì phát hiện ra điều này. Thật ra thì, mối quan hệ của tôi với Tiêu Hàn đã thay đổi từ lâu. Khi chúng tôi chia tay nhau được ba năm rưỡi rồi, vì vậy chúng tôi không thể quay lại. Sau ba năm rưỡi đó, khi chúng tôi gặp lại nhau. Tôi cũng vẫn bắt gặp anh ở trên giường cùng một người phụ nữ khác. Từ lúc đó, trái tim tôi đã chết.
Thực ra thì anh ta không còn yêu tôi nữa, chính là bởi vì tôi là bạn gái của Tiêu Kì anh ta không cam lòng, sau này tôi chọn Dạ Diễm, anh ta cũng muốn dành lại tôi. Từ nhỏ đến lớn, anh ta luôn như vậy. Tiêu Hàn luôn hiếu thắng, anh không muốn ai hơn mình, không chấp nhận thua Tiêu Kì và Dạ Diễm.