"Em đừng như vậy, chuyện này không trách em được, đây là vấn đề của chính con bé, con bé di truyền tính cố chấp của mẹ đẻ nó nên mới trở thành như vậy, em đối xử với con bé đã tốt lắm rồi."
"Em không tốt, em không tốt, đều là em không tốt, nên mới khiến hai đứa con chịu nhiều tổn thương như vậy, đều là em sai. . . . . ."
"Anh không cho phép em nói vậy! Tất cả mọi người không hiểu em, hiểu lầm em, nhưng anh biết, em là người mẹ tốt nhất trên đời. Nhược Băng, anh biết em khổ sở trong lòng, nhưng em nhất định phải tỉnh táo lên, kiên cường lên, làm tấm gương cho các con, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi."
"Vâng, em sẽ kiên cường." Lãnh Nhược Băng dùng sức hít một hơi, "Nếu em ngã xuống, hai đứa con phải làm sao bây giờ."
"Đúng vậy, Thiên Vũ chắc không đến nhanh như vậy, mấy ngày nay tàu xe mệt nhọc, em chưa có lấy một giấc ngủ ngon, bớt chút thời gian nghỉ ngơi đi."
"Vâng, anh cũng nghỉ ngơi đi."
. . . . . . . . . . . .