Lãnh Nhược Băng vừa nghe Thẩm Tang Hải nói vậy, cũng thấy rất có lý, lập tức đứng dậy muốn đi tìm Lam Thiên Vũ, Thẩm Tang Hải kéo bà lại: "Bây giờ em đi đã muộn rồi, có lẽ Tiêu Hàn đã đến phòng của Thiên Vũ rồi, lúc này em đến gõ cửa thì có thể nói gì? Bảo Thiên Vũ ở với em ngay trước mặt Tiêu Hàn? Thiên Vũ nhất định sẽ thấy bất mãn với em."
"Vậy phải làm sao bây giờ? Không lẽ để mặc Tiêu Hàn xúi giục Thiên Vũ?" Lãnh Nhược Băng cau mày.
"Bây giờ chỉ có thể xem tình huống cụ thể thế nào đã!" Thẩm Tang Hải nói: "Cho dù thế nào thì tình cảm của Tiêu Hàn với Thiên Vũ cũng là thật, trong thời gian ngắn cậu ta sẽ không làm gì con bé, chúng ta có thể nhân cơ hội này quan sát bản chất của cậu ta, xem cậu ta rốt cuộc có phải là một người chính trực hay không."
"Được."
**
Trong phòng đặc biệt, Tiêu Hàn bưng cháo dinh dưỡng thơm ngát kiên nhẫn dỗ dành Lam Thiên Vũ: "Thiên Vũ, em ăn chút gì đó trước đi! Ngoan."