"Trong mắt cô, chỉ có hắn ta thôi sao?" Dạ Diễm lạnh lùng nhìn cô, "Đến bây giờ còn nghĩ về anh ta?"
Lam Thiên Vũ cúi đầu không dám nói gì, cô không muốn cãi nhau tại đây, đến lúc đó không chỉ mỗi hắn mất mặt, mà còn cả chính cô.
"Nói đi! ! !" Dạ Diễm cầm chặt tay Lam Thiên Vũ, anh nghĩ rằng, cô ấy đang im lặng nghĩa là đồng ý.
"Tôi không có. . . . ." Lam Thiên Vũ cúi đầu nói một câu, cho có lệ.
"Không có gì?" Dạ Diễm gây sự.
"Anh đừng có làm loạn lên được không?" Lam Thiên Vũ nhăn nhó.
"Thiếu gia, lão thái gia đang chờ cậu bên ngoài." Bá Kiêu khéo léo nhắc nhở.
Dạ Diễm không gây khó dễ cho Lam Thiên Vũ nữa, lúc này, cửa thang máy mở, Dạ Diễm thân mật ôm Lam Thiên Vũ, như là khẳng định chủ quyền sở hữu.
Nhịp tim Lam Thiên Vũ đập nhanh hơn, cô sắp phải đối mặt Tiêu Hàn, không hiểu sao trong lòng có chút lo lắng.