Đôi mắt của Dạ Diễm đê mê bởi dục vọng, phức tạp nhìn cô, cô không nhìn thấy tình cảm ẩn sâu trong mắt anh, mà thay vào đó là ánh mắt hận thù, cô cắn chặt môi và lặng lẽ chịu đựng sự xâm chiếm của anh.
Một lúc sau, anh không vừa lòng với tư thế cũ, bỗng nhiên quay người, đưa cơ thể cô xoay ngược lại, nâng mông cô lên, chậm rãi xâm nhập từ phía sau cô, tư thế này làm cho anh rất hài lòng, một bàn tay ôm lấy eo cô, tay kia mân mê trước ngực, vuốt ve cơ thể cô, động tác càng trở nên dữ dội với tốc độ nhanh hơn.
Cảm xúc dâng trào, hơi thở đê mê, tràn ngập khắp căn phòng, bữa sáng này, Dạ Diễm đang bùng cháy vì Lam Thiên Vũ, hết lần này đến lần khác, anh thay đổi nhiều tư thế khác nhau, anh muốn thời gian ngừng trôi ngay lúc này, không cần đi đâu, như vậy, anh có thể mãi mãi ở bên cạnh cô, không vì sinh mệnh mà rời xa cô.
**