Dạ Diễm nhìn xuống thấy Cung Vũ Dao trong tình trạng này, lông mày nhăn lại.
Triệu Quân bước tới cầm lấy áo khoác, nói nhỏ: "Cậu chủ. . . . ."
Dạ Diễm giơ tay lên, ngăn anh nói tiếp.
"Cậu chủ, cậu về thì tốt rồi." Tư Cầm khóc lóc chạy đến, "Lam tiểu thư đánh tôi, còn dám khinh thường Cung tiểu thư, cậu phải phân xử chuyện này."
Dạ Diễm từ từ đi tới, nhẹ nhàng đỡ khuôn mặt ngấn lệ của Cung Vũ Dao, quay đầu vào phòng y tế và quát khẽ: "Đi ra!"
Donna thấp thỏm lo âu nhìn Lam Thiên Vũ.
Lam Thiên Vũ không biến sắc quan sát phòng bệnh, lạnh lùng nhìn Dạ Diễm.
"Là cô đánh?" Dạ Diễm chỉ vào mặt Tư Cầm đang bị thương, nhướng mày nhìn Lam Thiên Vũ.
"Đúng." Lam Thiên Vũ bình tĩnh trả lời.
"Tại sao lại đánh cô ta?" Dạ Diễm lạnh lùng chất vấn.
"Cô ấy khiêu khích tôi." Lam Thiên Vũ nói một cách khinh bỉ.