"Cô vẫn không nói sự thật, hay là cô muốn gọi Lam Thiên Vũ để đối chất? ? ?" Dạ Diễm hét lên.
Tư Cầm run rẩy, lo sợ nói: "Tôi, tôi nói, Cung tiểu thư bảo tôi nói với cô ấy, nói là cậu chủ nói rằng cô giống như khúc gỗ, chạm vào cũng như không, cậu ấy không hề có tí cảm xúc, quả thật nhìn không ra, nhìn bộ dạng cô xinh đẹp như vậy, nhưng lại không biết làm chuyện đó, khó trách cậu chủ đi tìm Cung tiểu thư, ở bên cạnh Cung tiểu thư, cậu ấy không thể dừng lại. . . . . ."
Cung Vũ Dao mở to hai mắt, không ngờ Tư Cầm lại đưa lời nói của mình dịch thành như vậy.
"Cái miệng của cô thật là bỉ ổi." Dạ Diễm đứng dậy đi tới, dẫm lên Tư Cầm trong đống thủ tinh vỡ nát, "Có ai đã dạy cho cô, làm kẻ tiểu nhân, thì không được vượt quá giới hạn thân phận của mình, tôi cùng người phụ nữ nào lên giường, thì mới đến lượt cô soi mói?"