"Giúp tôi dậy." Dạ Diễm không ngồi dậy nổi.
"Cậu chủ, cậu đang bị thương nặng, nên nằm trên giường nghỉ ngơi, không thể đi lại được." Triệu Quân lo lắng can ngăn.
"Nhanh lên." Dạ Diễm bức xúc hét lên.
Triệu Quân không còn cách nào khác, đành phải cẩn thận dìu anh ta đứng lên, may mắn là cơ thể không bị mất nước, anh đã tháo kim tiêm, nhưng vết thương lần trước ở Hồng Kông của Dạ Diễm chưa hoàn toàn khỏi hẳn, hôm nay lại bị đâm một dao, hiện tại cơ thể rất yếu, bước đi không vững chãi, như là muốn ngã xuống.
Một số bác sĩ sợ hãi đi theo sau, lo lắng Dạ Diễm sẽ xảy ra bất trắc gì.
"Cô ấy ở đâu?" Dạ Diễm bước đến cầu thang ở tầng một rồi thở hồng hộc, không chịu nghỉ ngơi, vội vàng đi gặp Lam Thiên Vũ.
"Thiếu phu nhân ở phòng ngủ phía nam." Triệu Quân nói.
"Tai sao cô ấy không ngủ…trong phòng tân hôn của chúng ta, mà lại ngủ ở phòng khách." Dạ Diễm cau mày, bước nhanh hơn.