"Thủ trưởng Lôi, mời ngài uống nước." Triệu Quân đưa một chai nước suối cho Lôi Chấn Đình.
"Cảm ơn." Lôi Chấn Đình nhận lấy, uống một hớp nước, rồi dựa vào ghế ngồi nghỉ ngơi.
Triệu Quân không tiếp tục quấy rầy ông nữa, chỉ dặn dò lái xe lái xe cẩn thận một chút.
---
Nhà họ Dạ.
Dạ Diễm ôm bạn nhỏ Thiên Tuyết từ phòng của ông cụ Dạ đi ra, vừa lúc chạm mặt Lãnh Nhược Băng, thấy sắc mặt bà không ổn lắm, anh ân cần hỏi: "Mẹ, mẹ sao thế? Sao sắc mặt lại xấu như vậy? Có phải là không thoải mái ở đâu không?"
"Không phải, mẹ không sao." Vẻ mặt Lãnh Nhược Băng có chút không tự nhiên, bà không muốn ai biết được chuyện của mình và Lôi Chấn Đình, luôn cảm thấy bọn họ đã lớn tuổi như vậy rồi còn muốn yêu đương thật sự hơi xấu hổ.
"Có phải quá mệt mỏi không?" Dạ Diễm không yên tâm lắm, "Mẹ đi nghỉ ngơi đi, để con chăm sóc Thiên Vũ và Thiên Tuyết là được rồi."