"Anh thì biết cái gì…" Mạc Nhu ra vẻ lạnh lùng nói: "Anh biết tôi có tất cả bao nhiêu người đàn ông sao? Biết tôi từng đã làm nhiều chuyện hèn hạ vô liêm sỉ sao? Anh cái gì cũng không biết mà còn muốn bảo vệ tôi, nói tới nói lui anh chỉ không muốn thua Lôi Liệt thôi, cho nên hiện tại cố ý lấy lui làm tiến, chờ tôi thật sự đi cùng anh thì sẽ hối hận."
"Không phải, không phải như thế…" Victor liên tục lắc đầu: "Anh thật lòng thích em, bằng không sẽ không kiên trì lâu như vậy, hơn nữa anh vì em lấy lại công bằng, phí rất nhiều công sức tìm được bằng chứng phạm tội của mấy người kia, cũng đã giao cho cảnh sát Paris."
"Anh nói cái gì?" Mạc Nhu ngẩn người, quả thật không tin được tai mình, đàn ông trung thực như Victor cũng có thể làm ra chuyện như vậy? Là cô ta nghe nhầm hay anh ta đang gạt mình?
"Bảy ngày trước, cảnh sát Paris đã bắt được mấy người kia." Victor lấy điện thoại đưa cho Mạc Nhu: "Em nhìn xem, năm tiếng trước, chuyện này đã lên tin tức."