"Buông tay sao?" Nước mắt Mạc Nhu rơi xuống, đau khổ khẽ nói: "Nói em phải làm sao mới buông tay được??"
"Aiz…" Mạc Huy thở dài một hơi, không biết nên nói gì mới tốt.
"Cốc cốc!" Lúc này bên ngoài truyền tiếng gõ cửa, Mạc Huy hỏi: "Ai vậy?"
"Tôi là Lam Thiên Vũ." Lam Thiên Vũ nhẹ nhàng nói: "Tới thăm Mạc Nhu!"
Mạc huy sửng sốt một chút, nói khẽ với Mạc Nhu: "Là em gái Lôi Liệt, sao cô ấy lại tới đây?"
"Cho cô ấy vào đi." Mạc Nhu lau nước mắt.
"Được." Mạc Huy đi ra mở cửa phòng.
Lam Thiên Vũ và Kiều Tinh đứng ngoài cửa, phía sau còn có bốn thuộc hạ đi theo, Lưu Khang và hai cảnh sát cũng đứng cách đó không xa, thấy Mạc Huy mở cửa, Lưu Khang đi tới nói: "Mạc Huy, cô Lam đến đây thăm Mạc Nhu, tôi cũng có chút chuyện muốn nói với anh."
Mạc Huy nhìn Lam Thiên Vũ một cái, khách sáo nói: "Mời vào!"
"Cảm ơn." Lam Thiên Vũ và Kiều Tinh mang quà tặng đi vào.
Còn Mạc Huy và Lưu Khang đến cầu thang nói chuyện…
**