Lôi Liệt rất lâu chưa trở lại, mọi người đều có chút lo lắng, William Phỉ Nhi nhẹ giọng nói: "Con đi xem anh ấy thế nào."
"Không cần, nó không sao đâu." Lãnh Nhược Băng có chút áy náy.
"Không sao, con đi xem, mẹ ở lại đón chú dì giúp con nhé."William Phỉ Nhi nói xong đứng dậy đi tới nhà vệ sinh.
Lôi Chấn Đình hơi cau mày, trong lòng có chút tức giận, Lôi Liệt thật kỳ lạ, lòng còn vấn vương Mạc Nhu, lại cầu hôn với William Phỉ Nhi, trong lòng do dự không quyết đoán, gây hại cho cả hai người họ.
"Bà Lãnh, thủ trưởng Lôi, tới uống trà đi." Bà Sophie nói.
"Cảm ơn."
William Phỉ Nhi vừa mới đi đến toilet, Lôi Liệt liền mở cửa ra, anh ngẩn người: "Phỉ Nhi, sao em lại tới đây?"
"Thấy anh mãi chưa ra ngoài, mọi người đều lo lắng." William Phỉ Nhi nhẹ nhàng nói: "Nếu không anh vẫn nên tới bệnh viện đi, cô ấy muốn vậy."
"Em thật sự muốn anh đi sao?" Lôi Liệt nhìn cô thật sâu.