Sau khi vết thương của Lôi Liệt ổn định, lại chạy ra ngoài tìm tung tích của Mạc Nhu. Anh tới nơi cô ta học trước đây, nơi bọn họ gặp nhau, thậm chí còn tra ra cả khách sạn nơi cô ta ở, nhưng vẫn không có bắt cứ manh mối nào...
Mạc Nhu cứ như vậy mà biến mất không có tăm hơi.
Lôi Chấn Đình nghiêm nghị nói, Chuyện này đại khái đã bị vạch trần, Edward nhất định sẽ hành động, nói không chừng giờ người đang trong tay hắn, chúng ta tiếp tục tìm cũng không có ích gì nữa, chi bằng cứ quay về Đô cảng trước đi."
"Vậy Mạc Nhu phải làm sao?" Lôi Liệt cay mày.
"Ta bảo 2 người A Khải A Văn ở lại tiếp tục tìm, cũng tìm thêm vài người bản địa hỗ trợ. Chúng ta cứ mù mờ chi bằng nhờ bọn họ, sẽ tốt hơn nhiều." Lôi Chấn Đình nói, "Hơn nữa chúng ta đang ở Pháp, Edward chắc chắn sẽ đề phòng, khả năng tìm được người là rất thấp."
"Ba con nói đúng đấy, chúng ta về Đô cảng trước, Phỉ Nhi đang đợi chúng ta đấy." Lãnh Nhược Băng khuyên nhủ.