"Ông mau đi giữ bọn họ lại đi." Lãnh Nhược Băng vội vàng nói Lôi Chấn Đình.
"Thôi kệ đi." Lôi Chấn Đình thở dài một hơi: "Bọn họ ở lại Pháp đúng thật là cũng không an toàn, hơn nữa bệnh tình của Dan đang nguy cấp, chậm trễ ngày nào là nguy hiểm thêm ngày đó. Bà Sophie sớm đã sốt ruột muốn về nhà, chúng ta đừng cưỡng ép bọn họ ở lại nữa."
"Nhưng nếu cứ như vậy thì hiểu lầm giữa Lôi Liệt và Phỉ Nhi sẽ càng ngày càng sâu." Lãnh Nhược Băng cau mày.
"Không còn cách nào khác. Trong tình huống này chỉ có thể giải quyết vấn đề của Mạc Nhu trước." Lôi Chấn Đình nghiêm trọng nói: "Tuy rằng Lôi Liệt không có tình cảm nam nữ với Mạc Nhu, nhưng Mạc Nhu biến thành như vậy ít nhiều cũng có liên quan đến Lôi Liệt. Hơn nữa chuyện này đã vi phạm đến pháp luật, cũng giống như chuyện lúc trước Edward thông đồng với trưởng phòng Triệu để hãm hại tôi. Đây là vấn đề về nguyên tắc, chúng ta cần phải điều tra rõ ràng."