Nghe thấy mấy câu này, tâm trạng của Lôi Liệt rơi xuống đáy vực, trầm mặc không nói.
"Sao thế? Hình như anh không vui?" Dạ Diễm nghi ngờ hỏi.
"Thật ra không cần thẩm vấn, trong lòng tôi đã hiểu." Lôi Liệt uể oải nói: "Nhất định là do Austin chỉ điểm, không ai có bản lĩnh sai sử trưởng phòng Mã mưu hại cha tôi, cũng không ai nắm rõ hành tung của chúng tôi như thế, từng bước tính kế, ngay cả một giọt nước cũng không lọt, cho tới bây giờ tôi mới biết được, chính mình ngu ngốc như thế nào, bị người ta đùa bỡn xoay quanh cũng không hay biết gì, bị Mạc Nhu lừa gạt, phụ lòng Phỉ Nhi, tôi thật đáng chết…"