"Đứa nhỏ có thể là của cháu?" Lôi Liệt không thể nghe lọt câu nào khác ngoài câu này, cả người đều trở nên kích động, đứng lên, "Thật vậy chăng?"
"Lôi Liệt à, chuyện này tôi cũng không rõ ràng, công chúa William mới mang thai, không xác định được, đứa nhỏ có phải của cậu hay không, trong lòng cậu hẳn phải rõ ràng chứ?" Bác sĩ George nói.
"Cháu. . . . . . ." Tâm trạng Lôi Liệt lại rối loạn, "Cháu không biết, nếu cô ấy mang thai hai hoặc ba tuần, đứa nhỏ kia chắc chắn không phải của cháu, nếu là một tháng hoặc lâu hơn chút thì còn có khả năng. . . . . ."
"Cụ thể là bao lâu, chỉ có công chúa William mới biết được, hoặc chờ thêm một thời gian nữa làm kiểm tra tiếp cũng có thể biết được." Bác sĩ George nói.
"Nói cách khác, đứa nhỏ này là của ai, trước mắt cũng không thể xác định?" Lôi Chấn Đình bình tĩnh hơn.
"Đúng vậy, là ý này." Bác sĩ George gật đầu.
"Vậy Austin kia có tỏ vẻ gì không?"
"Điều này. . . . . ." Bác sĩ George có chút khó xử.