"Phỉ Nhi sao vậy?" Lôi Liệt vội vàng truy hỏi.
"Cô ấy. . . . . ." Trác Hàng ấp a ấp úng nói, "Cô ấy mang thai!!!"
"Mang thai??" Lôi Liệt ngẩn người, rất nhanh phản ứng lại, mừng rỡ hô lớn, "Tôi làm cha rồi ~!!!"
Phản ứng đầu tiên của Lôi Liệt là nghĩ rằng đứa nhỏ này của anh.
"Đứa nhỏ này không chắc đã là của cậu. . . . . ." Trác Hàng hắt xuống một chậu nước lạnh, không khí lập tức trở nên cứng đờ, Lôi Liệt đột nhiên giật mình, ngây ra như phỗng, sững sờ một chỗ, "Cậu nói cái gì???"
"Thật xin lỗi, Lôi Liệt, tôi biết nói như vậy là đả kích cậu, nhưng tôi không thể nói ra tình hình thực tế với cậu được." Trác Hàng nhẹ giọng nói, "George nói Phỉ Nhi mới mang thai một thời gian ngắn, hình như mới trên dưới hai tuần, hơn nữa Austin đã tới nhà chăm sóc cô ấy. . . . . ."