"Không phải, là Mạc Nhu." Lôi Liệt nói: "Cô ấy bây giờ rất nguy hiểm, nhưng mà tôi thì không có cách nào bảo vệ cô ấy nên mới phiền cậu, tạm thời trông chừng cô ấy vài ngày."
"Đã xảy ra chuyện gì? Hai người các cậu... không phải có gì chứ?" Trác Hàng cảm thấy chuyện này có gì đó không thích hợp.
"Cô ấy vì giúp tôi tìm manh mối mà đắc tội trưởng phòng Triệu, bị người ta đuổi giết, sao tôi có thể bỏ người ta không lo được? Đừng nói nhiều, địa chỉ nhà cô ấy là xxxx..."
"Được rồi, tôi sẽ đến ngay, nhưng mà Lôi Liệt, tôi nhắc nhở cậu đừng có mà gần gũi với Mạc Nhu quá, càng không được làm gì có lỗi với Phỉ Nhi!!!"
"Biết rồi."
Cúp điện thoại Lôi Liệt vẫn chột dạ, ban nãy lúc nói chuyện với Trác Hàng, anh ấy đã tránh nặng tìm nhẹ, lảng tránh trọng tâm câu chuyện, nhưng mà bây giờ nghĩ lại, sao anh ấy có thể không chột dạ được?
Chuyện của anh ấy và Mạc Nhu đã xảy ra rồi, đã gây ra sai lầm lớn, cho dù thế nào thì cũng không thể thay đổi được nữa.