Vệ sĩ lái xe thẳng đến chỗ ngân hàng mà Lôi Liệt đang ở, khi dừng xe đúng lúc nhìn thấy Lôi Liệt cùng một người đàn ông trung niên đi ra khỏi ngân hàng, người đàn ông kia nói: "Cậu chủ Lôi, bây giờ cậu đang ở đâu? Tôi lái xe đưa cậu về?"
"Không cần đâu. " Lôi Liệt nói, "Tôi tự bắt xe về là được rồi, chuyện hôm nay chúng ta bàn bạc, phiền ông đừng nói với người ngoài, đặc biệt là truyền thông, mặc dù những cổ phần này là một người bạn tặng, sẽ không bị niêm phong, nhưng là nếu như bị truyền thông biết được thì sẽ gây ra ồn ào."
"Yên tâm đi, những đạo lý này tôi hiểu mà." Người đàn ông trung niên kia gật đầu nói, "Nhưng những cổ phần này trong tương lai sẽ thành vật vô giá, bây giờ cậu bán giá thấp như vậy, thật là đáng tiếc."
"Đành chịu thôi, bây giờ trong nhà xảy ra chút chuyện, cần tiền gấp." Lôi Liệt hổ thẹn nói, "Bạn gái của tôi đi theo tôi chịu khổ, trong lòng tôi rất áy náy, nên đành phải bán cổ phiếu này, tạm thời đối phó với khó khăn."