Trác Hàng là một người rất cẩn thận, anh ta chăm sóc William Phỉ Nhi rất tốt, nhưng William Phỉ Nhi một lòng nghĩ đến chuyện của Lôi Liệt, căn bản không có tâm tư để ý tới anh ta.
Trong lòng Trác Hàng rất sa sút nhưng cũng chỉ có thể giấu tâm tư này tận đáy lòng, không dám biểu hiện ra ngoài.
. . .
Ăn cơm xong thì trời cũng đã tối, William Phỉ Nhi một mình ở trong phòng suy nghĩ, cô không hiểu chính trị, càng không quen biết nhân viên công chức ở Cảng Đô, chuyện của nhà họ Lôi, cô căn bản không giúp được gì, không biết nên làm thế nào mới có thể giúp được Lôi Liệt. . .
William Phỉ Nhi cảm thấy rất bất lực, mà lúc này cô lại nhận được một tin nhắn, thẻ ngân hàng của cô đã bị đóng băng, cô đau đầu đỡ trán, cảm thấy rất mệt mỏi, Lôi Liệt xảy ra chuyện, cô chẳng giúp được gì, lại thêm người nhà không ủng hộ không hiểu cho cô, cô thật cảm thấy rất bất lực, tinh thần lạc quan đầy ý chí trước đó cũng tan thành mây khói. . .