Chỉ câu nói đơn giản đó thôi cũng khiến Lôi Liệt cảm thấy hơi đau đớn trong lòng…
-----
Lôi Liệt và Lôi Chấn Đình tiễn cả nhà William Phỉ Nhi về sau đó quay lại phòng khách sạn.
Lôi Liệt vẫn pha trà cho ba mình theo thường lệ, Lôi Chấn Đình cởi áo khoác, đeo kính lên bật máy tính xem mail, mấy ngày chưa về, rất nhiều công việc chưa được xử lý, xem ra khi về sẽ khiến ông ấy phải bận bịu rồi.
"Ba, uống trà đi." Lôi Liệt pha xong trà thì bưng tới cho Lôi Chấn Đình.
Lôi Chấn Đình nhận chén trà, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào máy tính: "Sao lại mãi mà không có phản ứng gì thế này?"