Tất cả những kỉ niệm đẹp đẽ khi còn nhỏ đã tan thành mây khói, một đi không trở lại...
Austin thay đổi làm cho William Phỉ Nhi tránh không kịp, cô ấy càng ngày càng ghét anh ta, càng ngày càng sợ hãi anh ta.
Anh ta giữ cô ấy càng chặt, cô ấy lại thoát càng xa...
Anh ta không rõ vì cái gì, luôn nói rằng cô ấy đã thay đổi, thay đổi.
Có lẽ cho đến bây giờ anh ta vẫn không hiểu, rốt cuộc cô ấy vì cái gì mà thay đổi, vì cái gì mà trở nên chán ghét anh ta? Vì cái gì mà đem bỏ hết những tình cảm hồn nhiên lúc nhỏ...
Tiếc là bây giờ anh ta cũng không tự trên người mình tìm nguyên nhân, vì thế anh ta càng ngày càng cố chấp, thậm chí để có được cô ấy, không trừ biện pháp nào...
Toàn bộ mọi việc, ngẫm nghĩ lại đều thấy rất nghiêm trọng, giống như một khối đá thạch ngàn cân, đè lên William Phỉ Nhi khiến cô ấy sắp không thở nổi, cô ấy thở dài một hơi, trong lòng yên lặng cầu nguyện, hy vọng Austin không có việc gì.