"Công chúa điện hạ, cô có cảm thấy đỡ hơn chút nào không?" Người hầu gái hỏi.
"Tôi không thoải mái, đầu rất choáng váng, cả người mệt mỏi. . ." William Phỉ Nhi đỡ trán, "Với tình trạng này, căn bản không cách nào tham dự hôn lễ, cô nói cho Austin."
"Công tước đại nhân đã trở về chuẩn bị hôn lễ." Người hầu gái nói, "Ngài ấy nói. . . Hôm nay hôn lễ phải làm, coi như khiêng cũng phải khiên ngài đến nhà thờ."
"A!" William Phỉ Nhi cười trào phúng, "Có ý tứ sao?"
"Công chúa điện hạ, thật ra thì Công tước đại nhân rất yêu cô, điều kiện của ngài ấy tốt như vậy, ngài đây sao phải đau khổ như vậy chứ?"
"Đi ra ngoài." William Phỉ Nhi nghiêng đầu qua, không để ý người hầu gái này.
"Được rồi, tôi đi ra ngoài báo cáo chuyện ngài tỉnh với phu nhân." Người hầu gái đi ra ngoài, thuận tay đem cửa phòng đóng lại.