''Bây giờ, tôi không cần cùng anh kết hôn nữa phải không?'' Wiliam Phỉ Nhi xé miếng vải bên dưới, xoay người muốn đi.
''Đi hả, đi rồi thì đừng trở về mà cầu xin tôi.'' Austin tùy ý cười nhạt.
''Lôi Liệt cũng đã an toàn, anh lấy gì ra uy hiếp tôi nữa?'' Wiliam Phỉ Nhi căm ghét trừng mắt nhìn anh ta.
Cô thật sự là thiên thần ngây thơ, không hiểu biết cách dùng kẻ ác.'' Austin cười nói, ''Cô cho rằng Lôi Liệt tạm thời được cứu là có thể thoát khỏi tay tôi? Nơi này là Pháp, người của anh ta tự ý mang theo vũ khí đến, ngang nhiên giết hại công dân Pháp, tôi chỉ cần tùy tiện gọi một cuộc điện thoại, có thể khiến cảnh sát phát lệnh truy nã bọn họ.''
''Nói vớ va vớ vẩn.'' Wiliam Phỉ Nhi căm phẫn mắng, ''Rõ ràng, chính người của anh cũng làm xằng làm bậy, nổ súng giết người vô tội.''