"Ba! ! !" Bà Sophie hung hăng quăng Austin một bạt tai, thanh âm vang dội đến nỗi ngay cả tùy tùng ở phía ngoài cũng nghe thấy được, mọi người kinh ngạc nhìn bà Sophie, hoàn toàn không dám tin vào hai mắt của mình.
Công tước Austin từ nhỏ đến lớn được trời ưu ái, được người trong gia tộc nâng ở lòng bàn tay, không ai dám động đến anh ta dù chỉ một chút, bây giờ lại bị người ta tát cho một tát? ?
Sắc mặt Austin lập tức trở nên vô cùng dữ tợn, trong mắt lóe ra ánh sáng lạnh lẽo làm người khác run sợ, trừng mắt bà Sophie bằng ánh mắt muốn giết người: "Bà lại dám đánh tôi? ? ?"
"Đánh mày thì thế nào? Cha mẹ mày không dạy được mày, tao thay bọn họ dạy mày." Bà Sophie hùng hồn nói, "Mày cho rằng thế giới này là một mình mày, mày muốn thế nào thì thế ấy sao? ? Tao cho mày biết, đây là nhà tao, mày không có quyền giương oai ở đây! !"
Austin thẹn quá hoá giận, phất tay liền muốn đánh bà Sophie, bà Sophie không sợ hãi chút nào nhìn anh ta chằm chằm.