"Hì hì, ngay cả quần lót tôi cũng chưa mặc đâu." Cô cười xấu xa, kéo váy sơ mi lên, "Anh có muốn nhìn xem hay không?"
Lôi Liệt lập tức quay lại và nói trong hoảng loạn: "Cô là phụ nữ, tại sao cô lại không biết giữ mình vậy?"
Sau đó, anh vội vã xuống lầu, giống như gần ngã xuống cầu thang vậy...
"Haha ..." Cô gái vừa cười vừa khéo chiếc áo phông lên, rõ ràng bên trong cô mặc một chiếc quần ngắn. Trông nó khá quen thuộc. Thực ra thì chiếc quần đó được cắt từ bộ đồ bệnh nhân tối qua, cô tạm thời sử dụng nó. .
**
Sau khi ăn sáng, cô vội vàng đi rửa chén và dọn bếp. Lôi Liệt thấy cô thành khẩn như như vậy, anh cũng để cho cô đi làm, nhân tiện anh trở về phòng để tìm xem có bộ quần áo nào phù hợp cho cô gái mặc tạm thời không.
Sau khoảng mười phút, Lôi Liệt lấy ra một chiếc váy và đi xuống cầu thang. Cô gái cũng vừa dọn bếp xong và đang rửa tay.