Bất kể Dạ Diễm đúng hay sai, nhưng tại thời điểm này, Thiên Vũ không thể phủ nhận rằng cô thực sự bị cám dỗ bởi những lời nói chân thành này của anh. Cô nhìn vào đôi mắt trìu mến của anh, lắng nghe những lời kiên quyết của anh tự nhiên cô thấy tim mình đập nhanh hơn. Những cảm xúc khó tả lan tỏa trong lòng, dày đặc và vương vấn. .
Dạ Diễm gối mặt của Thiên lên ngực anh và thì thầm vào tai cô: "Có lẽ đây là ý trời, định mệnh đã để chúng ta ở bên nhau, cô đã chọn tôi, vì vậy đừng từ bỏ! Sau này, tôi chắc chắn sẽ yêu cô."
Thiên Vũ không đẩy anh ra nữa, cô ngoan ngoãn chấp nhận, một loại tâm trạng rất phức tạp và khó nói.
Ngay cả khi sự dịu dàng của anh trong khoảnh khắc này chỉ là ảo ảnh, cô vẫn muốn có nó. Cuối cùng cô cũng hiểu tại sao lúc trước mẹ cô lại nói rằng cô đã yêu Dạ Diễm. Hóa ra anh đã ở trong trái tim cô từ lâu lắm rồi. Dù anh chỉ là một phần nhỏ nhưng đủ để làm cô đau rồi. .