"Ha ha…" Cô gái cười xấu xa: "Xem ra tôi đoán đúng rồi, anh thật đúng là xử nam."
"Cô… Đừng cười tôi nữa." Mặt Lôi Liệt đỏ bừng: "Cô nhanh đi thay quần áo đi."
"Anh bao nhiêu tuổi rồi? Anh còn là xử nam ư? Đừng nói với tôi, anh chưa từng hôn ai đấy nhé?" Cô gái chớp mắt, cười xấu xa.
"Tôi…" Lôi Liệt nhức đầu che trán.
"Anh có muốn thử một lần không?"
Cô gái bỗng nhiên đến gần, một bàn tay nhỏ nhắn đặt lên cánh tay rắn chắc của anh ta, đôi mắt trong trẻo, cao quý hơi nheo lại, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, dáng vẻ này muốn có bao nhiêu quyến rũ thì có bấy nhiêu quyến rũ, muốn có bao nhiêu mê hoặc liền có bấy nhiêu mê hoặc.
"Cô, cô muốn làm gì?" Lôi Liệt bối rối nhìn cô ấy, nhịp tim của anh ta lại một lần nữa vô thức tăng lên, thật đúng là không có tiền đồ.
"Anh muốn hay là không muốn?"