Mấy tân binh kia dừng bước, vẻ mặt khó xử, tay nắm chặt thành quyền, sau đó lại buông ra, bây giờ quay lại cũng thật mất mặt.
Lôi Liệt không tiếp tục để ý đến mấy người đó nữa, anh ta chỉ phân phó cho hai tân binh đưa người bị ngất về doanh trại, hai tân binh này nhanh chóng khiêng người đi.
Lôi Liệt ra hiệu cho huấn luyện viên phó tiếp tục thao luyện tân binh.
Các tân binh không dám nhiều lời nữa, đi theo Lôi Liệt, cùng nhau ở trong nước huấn luyện.
Mấy kẻ đả=ào ngũ kia đứng ở đó, không biết phải làm sao, bọn họ biết kết cục của kẻ đào ngũ, không chỉ cả một đời không thể lộ ra ngoài ánh sáng, người trong nhà cũng bị mất mặt.
Nhưng không ai cho bọn họ bậc thang để đi xuống, chính bản thân họ lại không cam tâm.
Đại khái huấn luyện thêm khoảng nửa tiếng, Lôi Liệt lên tiếng: "Được rồi, hôm nay kết thúc sớm, các cậu trở về nghỉ ngơi, ngày mai lại tiếp tục."
"Ồ, quá tốt rồi!" Các tân binh mừng rỡ như điên.