Tiêu Hàn liếc mắt ra hiệu với chuyên viên hóa trang, sau đó liền đi ra.
Chuyên viên hóa trang và trợ lý của mình bắt đầu cải trang cho Ôn Hải, Tư Tuệ ở bên cạnh hỗ trợ.
Trong lòng Ôn Hải thấp thỏm không yên, lúc trước ông ta chỉ cho rằng Tiêu Hàn làm bảo lãnh mình ra, không nghĩ tới Tiêu Hàn còn muốn đưa ông ta đi, nếu xuất cảnh, tội danh kia rất lớn…
"Các người chờ một lát, tôi muốn đi vệ sinh, các người ra ngoài trước đi." Ôn Hải tìm cớ đuổi chuyên gia hóa trang đi.
"Được, để tôi đỡ ngài dậy." Chuyên viên hóa trang đưa tay ra đỡ Ôn Hải.
"Không cần, các người ra ngoài trước, dạ dày tôi không thoải mái, các người ở lại đây không tiện lắm." Từ trước đến nay, Ôn Hải luôn là người giảo hoạt, ông ta đưa tay ra ôm bụng, giả bộ khó chịu.
"Vâng." Chuyên gia hóa trang và trợ lý của cô ta đi ra.
Trong phòng chỉ còn lại hai người Tư Tuệ và Ôn Hải, Tư Tuệ đỡ Ôn Hải ngồi xuống: "Ngài Ôn, ngài có muốn để một nam giúp việc đến phục vụ ngài không?"