"Ừ, anh ta suy nghĩ rất chu đáo." Dạ Diễm nói: "Để anh đi nói với tổng giám đốc Tần một tiếng."
"Vâng, em cúp máy đây."
…
Sau khi cúp máy, Dạ Diễm chuẩn bị gọi điện thoại cho Tần Tường, đem tin tức này nói cho ông biết, thế nhưng không biết vì sao, anh luôn cảm thấy có gì đó là lạ.
Lấy sự hiểu biết của anh về Tiêu Hàn, Tiêu Hàn sẽ không có khả năng nhanh chóng từ bỏ việc cứu Ôn Hải như vậy, ít nhất cũng phải chờ có phán quyết cuối cùng của tòa án…
Nếu Thiên Vũ thuyết phục được Tiêu Hàn, đây cũng là một loại khả năng nhỏ, nhưng vừa rồi ở trong điện thoại, Thiên Vũ có nói, Tiêu Hàn đã sớm chuẩn bị xong chuyên cơ riêng, điều này chứng minh, cô còn chưa khuyên anh ta, anh ta đã quyết định sang Thụy Sĩ…
Đây là sự thật ư? Hy còn có ẩn tình nào khác?
Dạ Diễm nhíu mày, rơi vào trầm tư.
"Đinh…" Điện thoại di động bỗng nhiên đổ chuông, là Tần Tường gọi đến, Dạ Diễm nghe máy: "Tổng giám đốc Tần."