"Tôi cũng không có cách nào khác." Tiêu Hàn nở một nụ cười cay đắng: "Một khi quyết định làm như thế, tôi sẽ không quay đầu được, ban đầu tôi đã có lỗi với Hi Á, hiện tại còn lấy mẹ con cô ấy ra làm cớ giúp Ôn Hải chạy trốn, sau khi sự tình bại lộ, tất cả mọi người đều sẽ căm hận tôi, mà Hi Á, cô ấy nhất định sẽ không tha thứ cho tôi."
"Cậu chủ…" Tư Tuệ thương hại nhìn Tiêu Hàn, cô ta rất muốn an ủi Tiêu Hàn, nhưng lại không biết nên nói gì.
"Cứ như thế đi…" Tiêu Hàn thở dài một hơi: "Dù sao hiện tại tôi cũng là một kẻ ai gặp cũng ghét, cho dù tôi không làm gì, bọn họ vẫn sẽ chán ghét tôi, tôi đã bỏ lỡ tình yêu, tôi không muốn lại bỏ lỡ tình thân, tôi không thể để cho Ôn Hải có việc gì được."