Lôi Chấn Đình từ từ đến gần Bá Kiêu: "Bá Kiêu, tình cảm không thể nào miễn cưỡng, cho dù bây giờ ông bắt Dạ Diễm và Cung Vũ Dao rời khỏi đây, bọn họ cũng không thể nào bên nhau cả đời, ông vẫn nên sớm dừng lại đi!"
"Thiên Dực đang ở trong tay tôi, tôi không tin cậu ta có thể giở trò gì." Bá Kiêu lạnh lùng quát: "Hơn nữa tôi cũng không quan tâm được nhiều như vậy, từ lúc tôi lỡ tay đẩy ông cụ Dạ xuống lầu, tôi đã không thể quay đầu lại."
"Hôm nay ông thể chạy khỏi đây được." Lôi Chấn Đình sắc bén nhìn ông ta: "Vậy nên cơ bản là ông không thể nào dùng Thiên Dực để uy hiếp Dạ Diễm."
"Nếu như tôi không trốn được, mấy người cũng đừng bao giờ mong tìm được Thiên Dực." Bá Kiêu cười lạnh: "Sợ rằng lúc tìm được cũng đã là một xác chết."
"Ông..." Dạ Diễm tức giận đến gần như phát điên: "Nếu như con trai tôi có chuyện gì, tôi nhất định giết chết ông!!!"