"Sao lại như thế?" Triệu Quân cảm thấy vô cùng hoảng hốt.
"Cũng không biết, cho nên bảo cậu về thì còn ngây ra đó làm gì, mau đi nhanh lên." Lam Thiên Vũ sốt ruột đến mức dậm chân.
"Vâng vâng." Triệu Quân vội vàng đuổi theo Dạ Diễm.
Lãnh Nhược Băng, Lôi Chấn Đình và cả Kiều Tinh nghe thấy tiếng động vội vàng xông lên boong tàu.
Dạ Diễm khởi động xe, đang chuẩn bị lái xe đi thì Triệu Quân lao tới như tên bắn: "Đại ca, chờ tôi với, tôi đi chung với cậu."
"Cậu đừng đi, ở lại bảo vệ Thiên Vũ và Thiên Dực." Dạ Diễm quát lên.
"Chuyện này…" Triệu Quân quay đầu lại nhìn Lam Thiên Vũ.
"Không cần đâu, có chú Lôi ở đây em sẽ không sao cả, một mình anh đi em không yên tâm, để Triệu Quân đi về cùng với anh." Lam Thiên Vũ lo lắng nói: "Mọi người nhanh về đi, chúng em sẽ theo sau bây giờ."
"Đúng đúng, hai đứa đi đi, bên này chú còn hai vệ sĩ mà, không sao đâu." Lôi Chấn Đình nói.
"Mau đi đi." Lãnh Nhược Băng thúc giục.