"A…" Cung Vũ Dao hét lên một cách điên loạn, nhào tới muốn đánh Kiều Tinh.
Lần này Triệu Quân đã đề phòng trước nên kịp thời giữ chặt lấy Cung Vũ Dao: "Cô Cung, tối qua cô đã cào xước mặt Kiều Tinh rồi, chúng tôi không hề tính toán gì, xin cô đừng quá đáng."
"A a a…" Cung Vũ Dao không ngừng đánh vào người Triệu Quân.
"Cô bị sao thế, đánh bạn trai tôi." Kiều Tinh bước tới đẩy Cung Vũ Dao ra, kéo Triệu Quân lại: "Chúng ta đi, mặc kệ cô ta."
Triệu Quân chịu trách nhiệm vác hai va li nắm tay Kiều Tinh nhanh chóng bỏ đi không thèm để ý tới Cung Vũ Dao.
Cung Vũ Dao ngồi sụp xuống đất, đâu khổ khóc lóc.
Trong phòng, ông cụ Dạ nhìn thấy Cung Vũ Dao như thế cũng vô cùng đau lòng, dù sao cũng là cháu gái ruột của mình, ông cụ rất thương Cung Vũ Dao, ông cụ hi vọng Cung Vũ Dao có thể thoát khỏi bóng ma quá khứ, sống một cuộc sống mới, nhưng đáng tiếc cô ta đã khiến ông cụ quá thất vọng, không ngờ không hề tiến bộ ngược lại càng ngày càng lệch lạc…