"Đứa bé..." Lam Thiên Vũ ôm nhẹ bụng, nhẹ nhàng nói: "Phải cẩn thận một chút."
"Anh biết, anh sẽ nhẹ nhàng..." Dạ Diễm chui vào trong chăn, nhiệt tình hôn cô...
Trong phòng ngập tràn ý xuân, vợ chồng hai người triền miên nồng nàn, không hề nhận ra ngoài cửa có một bóng người mặc váy dài màu trắng như một bóng ma đứng dựa vào cánh cửa, yên lặng lắng nghe âm thanh trong phòng, trong mắt ngập tràn hận thù, hai tay siết chặt nắm đấm, móng tay ghim sâu vào trong da thịt.
**
Trong một căn phòng khác, Kiều Tinh tức giận nói: "Em thật sự không hiểu Dạ Diễm nghĩ gì, khó khăn lắm mới cùng Thiên Vũ đi đến ngày hôm nay, giờ phút quan trọng này lại đón Cung Vũ Dao về làm gì?" "Tinh, chuyện này anh cũng đã giải thích hết với em rồi." Triệu Quân nhường nhịn dỗ dành nói: "Vì trước đây anh hai dùng tên của cô Cung để đầu tư, bây giờ muốn lấy lại tài sản nên phải đưa cô ấy về làm thủ tục, nên mới đón cô ấy về, chỉ làm tạm thời thôi, ngày mai sẽ đưa cô ấy đi."