Lam Thiên Vũ nhìn về phía Cung Vũ Dao, cô ta đứng tại chỗ, ánh mắt chờ đợi nhìn Dạ Diễm, nước mắt không ngừng chảy, Lam Thiên Vũ không đành lòng, nhẹ nhàng nói: "Vũ Dao, bên ngoài lạnh, vào nhà đi."
Cung Vũ Dao không hề cảm ơn, ánh mắt hận thù trừng Lam Thiên Vũ, ánh mắt đó ác độc như muốn giết người.
Lam Thiên Vũ rùng mình, trong lòng có một cảm giác mãnh liệt không nói thành lời.
Dạ Diễm ôm Lam Thiên Vũ vào trong biệt thự, để lại Cung Vũ Dao đứng một mình ở ngoài, Lam Thiên Vũ nhíu mày, tâm sự nặng nề, Dạ Diễm thấp giọng hỏi: "Tình trạng của cô ấy bây giờ không khác với Thẩm Ngưng Nhược lúc trước là bao, em càng mềm lòng thì cô ấy càng ảo tưởng, chi bằng chúng ta nên nhẫn tâm một chút."