Cúp điện thoại, trên môi Lam Thiên Vũ vẫn còn vương nụ cười ấm áp, tất cả mọi chuyện đều đã qua, bạn bè cũng đã an toàn vượt qua nguy hiểm, cuộc sống của gia đình họ sẽ dần dần yên bình hơn thôi!?
Nghĩ đến ông xã vất vả ngược xuôi, Lam Thiên Vũ cảm thấy không đành lòng, đứng dậy chuẩn bị vào bếp chuẩn bị đồ ăn cho Dạ Diễm.
Lúc đứng dậy, Lam Thiên Vũ bỗng nhìn thấy trên nền có hai cái bóng, cô hoảng hốt quay đầu lại theo bản năng, Cung Vũ Dao giống như một người mộng du đứng cách cô khoảng hai mét, vẻ mặt không thay đổi, hai mắt trống rỗng vô hồn...
"Vũ Dao, cô, cô làm gì vậy?" Lam Thiên Vũ ôm ngực, Cung Vũ Dao như vậy đúng là làm cho người khác giật mình.
Cung Vũ Dao từ từ lấy lại tinh thần, trong mắt thoáng có chút hồn, giơ tay ra hiệu ngôn ngữ của người khiếm thính: "Bao giờ thì anh Diễm quay về?"
"Anh ấy sắp về rồi, đang trên đường." Lam Thiên Vũ nhẹ nhàng nói: "Sao vậy? Cô có chuyện tìm anh ấy?"