Chỉ cần Dania có thể khỏe lại, tai nạn lần này cứ để anh ta gánh đi.
Trong lòng Barker đã nghĩ như vậy rất nhiều lần.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, gần ba giờ cấp cứu, rốt cuộc bác sĩ đã thở dài một hơi: "Bà Dania đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm, không còn nguy hiểm đến tính mạng."
Giây phút này, Barker mừng đến phát điên, không ngừng cảm ơn ông trời, cảm ơn ông trời đã cho anh ta thêm một cơ hội.
Ở cửa, bá tước Louis nghe thấy vậy thì tảng đá trong lòng cuối cùng cũng đã tháo xuống, ba tiếng này anh cũng gần như là trải qua một lần sống chết khó khăn, trước giờ anh ta luôn luôn có chút tự cho mình là đúng, chưa bao giờ thực sự hiểu được thế nào là chịu trách nhiệm, sau khi trải qua chuyện này anh ta mới hiểu ra, thì ra đã làm sai thì thật sự sẽ phải chịu sự day dứt của lương tâm, có một số việc, không phải anh ta muốn là có thể được.