"Ha ha…" Tất cả mọi người cười, tiếng cười lan tận từng ngóc ngách của ngôi nhà.
Tiểu Thúy xấu hổ ôm mặt lại.
Lam Thiên Á cố gắng bấm Dạ Diễm: "Đều tại anh hết đó, đã dạy hư thằng bé rồi."
"Hi hi." Dạ Diễm ngượng ngùng gãi đầu.
…
Cả nhà tràn ngập tiếng cười vui vẻ, bầu không khí trở nên ấp ám và vui vẻ, trên gương mặt của mọi người tràn ngập nụ cười xán lạn.
Lam Thiên Vũ thực sự cảm thấy như thế mới là một gia đình, một gia đình như thế mới là gia đình cô mong ước mới có thể mãi mãi hạnh phúc và viên mãn.
-----
Bởi vì chuyện giữa bá tước Louis và Baker nên việc kinh doanh của Dạ Diễm và Tần Tường phải tạm thời gác lại, Dạ Diễm cũng không bận rộn như trước, ăn bữa sáng xong thì ở nhà với vợ con, cả buổi sáng anh ở cùng với Tiểu Thiên Dực và ông cụ Dạ chơi bóng ở ngoài vườn hoa.