"Những tin mà Tư Tuệ biết là ông nói cho cô ấy biết sao?" Tiêu Hàn nhìn chằm chằm vào Ôn Hải: "Ông vẫn luôn theo dõi Hi Á sao?"
Ôn Hải nhướn mày, khó chịu nói: "Con đang có ý gì đấy? Cái gì mà theo dõi? Tần Hi Á đang mang thai cháu của ta, ta sao có thể bỏ mặc được? Ta sợ con bé xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cho nên mới phái người âm thầm bảo vệ."
"Tôi nên biết sớm hơn…" Tiêu Hàn xụ mặt xuống: "Tư Tuệ sao có thể dễ dàng tra ra được tin tức của Hi Á, hóa ra là ông đã nói cho cô ấy biết."
"Ai bảo cô ta có liên quan gì chứ? Quan trọng là hiện giờ Hi Á cần con." Ôn Hàn nói một cách nặng nề: "Tần Hi Á bị chứng bệnh trầm cảm thai kỳ, luôn buồn bã không vui, sức khỏe không ổn, mà con bé sắp sinh tới nơi rồi, lúc này là lúc con phải ở bên cạnh con bé."
"Bệnh trầm cảm thai kỳ của Hi Á vẫn chưa ổn định lại sao?" Tâm trạng của Tiêu Hàn trở nên vô cùng nặng nề.